Sunday, August 3, 2025

Đối thoại liên tôn với việc chăm sóc ngôi nhà chung của nhân loại

Anthony Le Duc
June 2024
In book: Chăm Sóc Ngôi Nhà Chung: Sứ Vụ Của Kitô Hữu - Trách Nhiệm Của Nhân Loại
Publisher: Asian Research Center for Religion and Social Communication, St John's University, Thailand

Download


Abstract

This article examines the role of interreligious dialogue in caring for the “common home” amid the escalating global ecological crisis. The author argues that interfaith engagement not only reduces misunderstanding and conflict but also fosters cooperative efforts essential for environmental protection. Drawing on the teachings of Pope Francis and statements from other religious leaders, the article analyzes four recognized forms of interreligious dialogue: dialogue of life, dialogue of cooperative action, dialogue of spiritual experience, and dialogue of theological exchange. Each form contributes uniquely to raising ecological awareness, building shared responsibility, and promoting concrete actions to safeguard the environment. The article concludes that in an increasingly pluralistic world, interreligious collaboration is indispensable for overcoming prejudice, improving the public perception of religions, enhancing human solidarity, and addressing urgent ecological challenges for the sake of current and future generations. 

Bài viết khảo sát vai trò của đối thoại liên tôn trong việc chăm sóc “ngôi nhà chung” trước bối cảnh khủng hoảng sinh thái toàn cầu. Tác giả lập luận rằng đối thoại giữa các truyền thống tôn giáo không chỉ giúp tăng cường sự hiểu biết, giảm xung đột và xây dựng hòa bình, mà còn mở ra khả năng hợp tác sâu rộng trong các nỗ lực bảo vệ môi trường. Trên nền tảng giáo huấn của Đức Giáo Hoàng Phanxicô và ý kiến của các lãnh đạo tôn giáo khác, bài viết phân tích bốn hình thức đối thoại liên tôn—đối thoại trong cuộc sống, đối thoại bằng hành động hợp tác, đối thoại về trải nghiệm tâm linh và đối thoại thần học. Mỗi hình thức đều có tiềm năng đóng góp vào việc nâng cao ý thức, xây dựng tinh thần trách nhiệm chung và thúc đẩy các hành động cụ thể nhằm bảo vệ hệ sinh thái. Tác giả khẳng định rằng trong thế giới đa tôn giáo hiện nay, sự hợp tác liên tôn là cần thiết để vượt qua định kiến, cải thiện hình ảnh tôn giáo, thúc đẩy giá trị nhân bản và góp phần giải quyết các thách thức môi trường cho thế hệ tương lai.



Friday, August 1, 2025

Đào tạo một lương tâm sinh thái nơi tín hữu Kitô Giáo

Anthony Le Duc
June 2024
In book: Chăm Sóc Ngôi Nhà Chung: Sứ Vụ Của Kitô Hữu - Trách Nhiệm Của Nhân Loại
Publisher: Asian Research Center for Religion and Social Communication, St John's University, Thailand

Tóm Lược


This article discusses the necessity of cultivating an ecological conscience among Christian believers amid the escalating global environmental crisis. The author argues that caring for our “common home” is not optional but an essential dimension of Christian identity and mission. Drawing on the teachings of recent Popes and the Christian tradition, the article explores three key dimensions: ecological conversion, ecological conscience, and ecological consciousness. Ecological conversion involves both personal and communal transformation in attitudes toward creation; ecological conscience enables believers to recognize ecological sins and assume responsibility for the natural world; and ecological consciousness emerges through virtues such as gratitude, justice, self-restraint, humility, compassion, and responsibility. The author highlights the indispensable role of the Church—especially its leaders—in guiding and sustaining the formation of ecological awareness, so that Christian communities may live in harmony with creation and faithfully carry out their vocation as stewards of God’s work.

Bài viết trình bày sự cần thiết của việc đào tạo lương tâm sinh thái nơi các tín hữu Kitô Giáo trong bối cảnh khủng hoảng môi trường ngày càng nghiêm trọng. Tác giả khẳng định rằng chăm sóc “ngôi nhà chung” không phải là điều tùy chọn, nhưng là một phần thiết yếu của căn tính Kitô hữu. Dựa trên giáo huấn của các Đức Giáo Hoàng và truyền thống Kitô giáo, bài viết giải thích ba chiều kích quan trọng: hoán cải sinh thái, lương tâm sinh thái, và ý thức sinh thái. Hoán cải sinh thái bao gồm sự thay đổi nội tâm và tập thể trong thái độ đối với môi trường; lương tâm sinh thái giúp tín hữu nhận ra các tội hệ sinh thái và trách nhiệm của mình đối với thiên nhiên; còn ý thức sinh thái là sự thể hiện cụ thể qua các thái độ và đức tính như biết ơn, công lý, tự kiểm soát, khiêm tốn và trách nhiệm. Tác giả nhấn mạnh vai trò của Giáo Hội, đặc biệt là các mục tử, trong việc hướng dẫn và nuôi dưỡng lương tâm sinh thái, nhằm xây dựng một cộng đồng Kitô hữu sống hòa hợp, tôn trọng và bảo vệ mọi loài thụ tạo.